Tính trừu tượng (Abstraction) trong Java

1612

Trong lập trình hướng đối tượng, tính trừu tượng và tính kế thừa là hai khái niệm quan trọng và được sử dụng rộng rãi trong ngôn ngữ lập trình java. Tuy nhiên, nhiều người vẫn còn băn khoăn về sự khác biệt giữa hai khái niệm này và cách sử dụng chúng trong việc thiết kế và triển khai các ứng dụng.

Trong bài viết này, hãy cùng TopDev tìm hiểu về tính trừu tượng và tính kế thừa trong Java, từ đó có thể hiểu rõ hơn về sự khác biệt giữa hai khái niệm này và áp dụng chúng một cách hiệu quả nhé!

Khái niệm về tính trừu tượng trong Java

Trong lập trình hướng đối tượng, tính trừu tượng là một khái niệm quan trọng giúp mô hình hóa thế giới thực bằng cách ẩn đi các chi tiết triển khai bên trong của một đối tượng, chỉ tập trung vào hành vi và giao diện bên ngoài của đối tượng đó. Tính trừu tượng cho phép chúng ta xác định các lớp trừu tượng, các phương thức trừu tượng và các biến trừu tượng trong mã của chúng ta.

Trong Java, tính trừu tượng được thể hiện thông qua từ khóa abstract. Một lớp trừu tượng là một lớp không thể khởi tạo; chỉ có thể được sử dụng để tạo các lớp con.

Các phương thức trừu tượng là các phương thức không có phần thân, chỉ có phần khai báo, các phương thức trừu tượng phải được ghi đè trong các lớp con. Biến trừu tượng là các biến chưa được gán giá trị ban đầu và giá trị của chúng phải được gán trong các lớp con.

tính trừu tượng trong java

Các đặc điểm của tính trừu tượng trong Java

Để hiểu rõ hơn về tính trừu tượng trong Java, hãy cùng xem qua các đặc điểm của nó:

Tạo ra các lớp trừu tượng

Như đã đề cập ở trên, một lớp trừu tượng là một lớp không thể khởi tạo và chỉ có thể được sử dụng để tạo các lớp con. Điều này có nghĩa là chúng ta không thể tạo một đối tượng từ một lớp trừu tượng bằng cách sử dụng từ khóa new. Thay vào đó, chúng ta phải tạo một lớp con và triển khai các phương thức trừu tượng của lớp cha.

Phương thức trừu tượng

Phương thức trừu tượng là các phương thức không có phần thân, chỉ có phần khai báo. Điều này có nghĩa là chúng ta chỉ định tên, kiểu dữ liệu và tham số cho phương thức mà không cần triển khai nội dung của nó. Các phương thức trừu tượng phải được ghi đè trong các lớp con và triển khai nội dung của chúng.

Biến trừu tượng

Biến trừu tượng là các biến chưa được gán giá trị ban đầu và giá trị của chúng phải được gán trong các lớp con. Điều này có nghĩa là chúng ta không thể sử dụng các biến trừu tượng trong phương thức của lớp trừu tượng, mà chỉ có thể sử dụng chúng trong các lớp con.

Lớp con

Một lớp con là một lớp kế thừa từ một lớp trừu tượng. Điều này có nghĩa là lớp con sẽ kế thừa các thuộc tính và phương thức của lớp cha, bao gồm cả các phương thức trừu tượng. Tuy nhiên, lớp con phải cung cấp triển khai cho tất cả các phương thức trừu tượng của lớp cha.

>>> Xem thêm: Java Enum là gì? Tại sao nên sử dụng enum?

Lợi ích của tính trừu tượng trong

Tính trừu tượng là một khái niệm quan trọng trong lập trình hướng đối tượng và có nhiều lợi ích khi được áp dụng trong ngôn ngữ lập trình Java:

Tăng tính trừu tượng

Tính trừu tượng giúp che giấu các chi tiết triển khai, làm cho mã dễ đọc và bảo trì hơn. Thay vì phải quan tâm đến các chi tiết bên trong của một đối tượng, chúng ta chỉ cần tập trung vào giao diện và hành vi bên ngoài của nó. Điều này giúp mã trở nên dễ hiểu và dễ mở rộng hơn trong tương lai.

Tính linh hoạt

Tính trừu tượng cho phép các lớp khác nhau có thể có các hành vi khác nhau, nhưng lại chia sẻ chung một giao diện. Điều này giúp chúng ta có thể linh hoạt trong việc thiết kế và triển khai các ứng dụng, đồng thời cũng giảm thiểu sự phức tạp của mã.

Tính tái sử dụng

Tính trừu tượng cho phép tái sử dụng mã bằng cách xác định các hành vi chung trong một lớp trừu tượng và sau đó tái sử dụng các hành vi đó trong các lớp con. Điều này giúp tiết kiệm thời gian và công sức trong việc viết mã, đồng thời cũng giúp mã trở nên dễ bảo trì hơn.

Cách sử dụng tính trừu tượng trong Java

Để sử dụng tính trừu tượng trong Java, bạn cần làm theo các bước sau:

  1. Xác định các lớp trừu tượng: Chúng ta cần xác định các lớp trừu tượng trong mã của mình bằng cách sử dụng từ khóa abstract trước tên lớp.
  2. Định nghĩa các phương thức trừu tượng: Bạn cần định nghĩa các phương thức trừu tượng trong lớp trừu tượng bằng cách sử dụng từ khóa abstract trước kiểu trả về của phương thức.
  3. Triển khai các phương thức trừu tượng: Lập trình viên cần triển khai các phương thức trừu tượng trong các lớp con bằng cách sử dụng từ khóa @Override trước phương thức và viết nội dung cho phương thức đó.

Các khái niệm cơ bản liên quan đến tính trừu tượng trong Java

Trong quá trình làm việc với tính trừu tượng trong Java, chúng ta cần hiểu rõ các khái niệm cơ bản sau:

Ghi đè (Overriding)

Ghi đè là quá trình triển khai lại một phương thức trừu tượng trong lớp con. Điều này có nghĩa là chúng ta sẽ viết lại nội dung của phương thức trừu tượng trong lớp con để phù hợp với hành vi của lớp đó.

Gọi super (Super Keyword)

Trong trường hợp muốn gọi phương thức trừu tượng của lớp cha trong lớp con, chúng ta có thể sử dụng từ khóa super trước tên phương thức. Điều này giúp chúng ta tránh việc ghi đè hoàn toàn các phương thức của lớp cha.

Lớp trừu tượng (Abstract Class)

Lớp trừu tượng là một lớp không thể khởi tạo và chỉ có thể được sử dụng để tạo các lớp con. Nó chứa các phương thức trừu tượng và các phương thức đã triển khai.

>>> Xem thêm: Tìm hiểu tính chất của abstract class trong Java

Phương thức trừu tượng (Abstract Method)

Phương thức trừu tượng là các phương thức không có phần thân, chỉ có phần khai báo. Chúng ta cần triển khai lại các phương thức này trong các lớp con.

>>> Xem thêm: Constructor trong Java là gì?

Các ví dụ minh họa về tính trừu tượng trong Java

Để hiểu rõ hơn về tính trừu tượng trong Java, chúng ta cùng xem qua một số ví dụ sau:

Ví dụ 1: Tạo lớp trừu tượng Shape 

public abstract class Shape {
    // Khai báo phương thức tính diện tích
    public abstract double calculateArea();
} 

Ví dụ 2: Kế thừa từ lớp trừu tượng Shape 

public class Rectangle extends Shape {
    private double length;
    private double width;
    // Triển khai phương thức tính diện tích cho hình chữ nhật
    @Override
    public double calculateArea() {
        return length * width;
    }
} 

Ví dụ 3: Sử dụng lớp trừu tượng Shape trong mã 

public class Main {
    public static void main(String[] args) {
        // Khởi tạo một đối tượng hình chữ nhật
        Rectangle rectangle = new Rectangle();
        rectangle.length = 10;
        rectangle.width = 5;
        // Tính diện tích của hình chữ nhật
        double area = rectangle.calculateArea();
        System.out.println("Diện tích của hình chữ nhật là: " + area);
    }
} 

Sự khác biệt giữa tính trừu tượng và tính kế thừa trong Java

Tính trừu tượng và tính kế thừa là hai khái niệm quan trọng trong lập trình hướng đối tượng, tuy nhiên chúng có những điểm khác biệt sau:

Tính trừu tượng (Abstraction)

  • Là quá trình che giấu các chi tiết triển khai bên trong của một đối tượng.
  • Giúp mã trở nên dễ hiểu và dễ bảo trì hơn.
  • Được sử dụng thông qua lớp trừu tượng và phương thức trừu tượng.

Tính kế thừa (Inheritance)

  • Là quá trình kế thừa các thuộc tính và phương thức từ một lớp cha sang một lớp con.
  • Giúp tái sử dụng mã và giảm thiểu sự phức tạp của mã.
  • Được sử dụng thông qua từ khóa extends khi khai báo lớp con.

Các lỗi thường gặp khi sử dụng tính trừu tượng trong Java

Trong quá trình sử dụng tính trừu tượng trong Java, chúng ta có thể gặp phải các lỗi sau:

Lỗi không triển khai đầy đủ các phương thức trừu tượng

Khi một lớp con kế thừa từ một lớp trừu tượng, nó phải triển khai đầy đủ các phương thức trừu tượng của lớp cha. Nếu không, chúng ta sẽ gặp lỗi khi cố gắng sử dụng các phương thức này.

Lỗi không ghi đè đúng các phương thức trừu tượng

Khi ghi đè một phương thức trừu tượng trong lớp con, chúng ta phải đảm bảo rằng nội dung của phương thức đó phù hợp với hành vi của lớp đó. Nếu không, chúng ta có thể gặp lỗi logic trong mã.

Lỗi khởi tạo đối tượng từ lớp trừu tượng

Lớp trừu tượng không thể được khởi tạo, do đó chúng ta không thể tạo đối tượng trực tiếp từ lớp này. Chúng ta chỉ có thể tạo đối tượng từ các lớp con của nó.

Cách thiết kế và triển khai tính trừu tượng trong Java

Để thiết kế và triển khai tính trừu tượng trong Java, chúng ta có thể làm theo các bước sau:

  1. Xác định các hành vi chung: Đầu tiên, bạn cần xác định các hành vi chung mà các lớp con có thể chia sẻ.
  2. Tạo lớp trừu tượng: Sau đó, lập trình viên cần tạo một lớp trừu tượng và định nghĩa các phương thức trừu tượng cho các hành vi chung đã xác định ở bước trước.
  3. Kế thừa từ lớp trừu tượng: Bạn cần tạo các lớp con kế thừa từ lớp trừu tượng và triển khai lại các phương thức trừu tượng đã được định nghĩa.
  4. Sử dụng tính trừu tượng: Cuối cùng, bạn có thể sử dụng tính trừu tượng trong mã của mình bằng cách tạo đối tượng từ các lớp con và gọi các phương thức trừu tượng.

Tính trừu tượng trong Java và ứng dụng trong thực tế

Tính trừu tượng là một khái niệm quan trọng trong lập trình hướng đối tượng và có nhiều ứng dụng trong thực tế, ví dụ như:

  • Trong thiết kế các ứng dụng lớn, tính trừu tượng giúp giảm thiểu sự phức tạp của mã và làm cho mã dễ bảo trì hơn.
  • Tính trừu tượng cũng giúp chúng ta có thể linh hoạt trong việc thiết kế và triển khai các ứng dụng, đồng thời cũng giảm thiểu sự phụ thuộc giữa các lớp.
  • Trong các dự án phần mềm, tính trừu tượng giúp chia nhỏ mã thành các phần nhỏ hơn và dễ quản lý hơn.
  • Tính trừu tượng cũng giúp tái sử dụng mã, giúp tiết kiệm thời gian và công sức trong việc viết mã mới.

Kết luận

Tính trừu tượng là một khái niệm quan trọng trong lập trình hướng đối tượng và có nhiều lợi ích khi được áp dụng trong ngôn ngữ lập trình Java. Chúng ta có thể sử dụng tính trừu tượng để tăng tính trừu tượng, tính linh hoạt và tính tái sử dụng trong mã của mình. Để sử dụng tính trừu tượng trong Java, chúng ta cần hiểu các khái niệm cơ bản liên quan đến nó và cách thiết kế và triển khai tính trừu tượng trong mã. 

Bài viết chỉ mang tính chất tham khảo

Nội dung được tổng hợp bởi AI và điều chỉnh bởi Ban Biên tập TopDev 

Cập nhật tin tuyển dụng IT lương cao tại TopDev